Trận Vịnh Manila Căn cứ Hải quân Hoa Kỳ Vịnh Subic

Ngày 25 tháng 4 năm 1898, Thiếu tướng Hải quân George Dewey, tư lệnh Hạm đội Á châu của Hoa Kỳ nhận được tin Hoa Kỳ tuyên chiến với Tây Ban Nha được lệnh rời Hồng Kông và tấn công hạm đội Tây Ban Nha tại Vịnh Manila.

Sáng sớm ngày 1 tháng 5 năm 1898, hạm đội Hoa Kỳ vào Vịnh Manila và một khi các tàu chiến Mỹ cách hạm đội Tây Ban Nha 4,5 km (5.000 yard), Dewey ra lệnh Thuyền trưởng Chiến hạm Olympia khai hỏa khi sẵn sàng. Hạm đội của Tây Ban Nha bị tiêu diệt hoàn toàn, 167 chết và 214 bị thương. Phía Hoa Kỳ chỉ có một số nhỏ bị thương và không có thương vong.

Vào tháng 6 năm 1898, gần 1000 người Tây Ban Nha rời Olongapo và tìm nơi trú ẩn tại đảo Grande. Khoảng tháng 7, Dewey ra lệnh các chiến hạm Raleigh và Concord tiến vào Vịnh Subic để gọi đảo Grande đầu hàng. Khi tàu chiến Hoa Kỳ đến nơi, họ thấy tuần dương hạm Đức Irene ở đảo. Nhưng khi các chiến hạm của Mỹ chuẩn bị hành động và bắt đầu tiến về phía Irene, nó bỏ chạy quanh qua phía kia của đảo Grande. Lực lượng trú phòng trên đảo không kháng cự và lập tức đầu hàng Thuyền trưởng Joseph Coghlan của chiến hạm Raleigh.